Đêm thức đợi quỳnh
(QBĐT) - Một đêm thức đợi hoa quỳnh
Một đêm mình với một mình
mình thôi
Ngước nhìn sao mọc đầy trời
Bao nhiêu sao sáng lặng rơi
cõi người
Một mình những được thảnh thơi
Lắng vào đêm những đầy vơi
cuộc đời
Ngoài kia sông vẫn chảy trôi
Đôi bờ vẫn cứ lở bồi sang nhau
Ừ qua những cuộc bể dâu
Nhưng còn đó những vết đau
chưa lành
Kiếp người một thoáng mong manh
Mệt nhoài chưa thoát lợi danh
khỏi vòng
Một lần quỳnh nở trắng trong
Cũng chẳng hay lẽ sắc không
vô thường
Một lần nở chẳng vấn vương
Cho người bước tiếp con đường
chưa qua
Một đêm mình thức cùng hoa
Đợi hoa quỳnh nở nhận ra lẽ đời.
Nguyễn Quỳnh Anh